Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác còn có tên gọi là Lê Hữu Huân - sinh ngày 27/12/1724 tại xã Liêu Xá - huyện Yên Mỹ (Hưng Yên). Thân phụ của ông là Tiến sĩ Lê Hữu Mưu, từng làm quan đến chức Hữu Thị lang Bộ Công; sau khi mất được sắc phong hàm Thượng thư. Thân mẫu là cụ Bùi Thị Thưởng, quê ở xã Quang Diệm - huyện Hương Sơn (Hà Tĩnh).
Thuở nhỏ, Lê Hữu Trác nổi tiếng thông minh. Ông từng theo nghiệp kinh sử, rồi tham gia quân ngũ với hoài bão đem tài năng phục vụ triều đình. Tuy nhiên, trước sự rối ren của xã hội phong kiến thời Lê - Trịnh, ông đã quyết định rời xa kinh thành Thăng Long để về quê mẹ ở Hương Sơn. Với lòng yêu thương con người, trí tuệ uyên bác, ông đã dành thời gian hơn 40 năm ở quê mẹ để tìm tòi, nghiên cứu, đúc kết kinh nghiệm, nâng tầm lý luận về y đức, y lý, y thuật và dược học Việt Nam, đưa nền y học Việt Nam ngang tầm với nền y học thế giới.
Cùng với viết sách, trị bệnh, cứu người, ông mở trường đào tạo, thành lập hội y để kết nối các thầy thuốc. Lòng nhân ái, tài năng, tư tưởng vượt thời đại của Hải Thượng Lãn Ông đã lan truyền đến kinh thành Thăng Long. Năm Nhâm Dần 1782, Chúa Trịnh triệu ông vào cung để chữa bệnh cho hoàng tộc. Trong thời gian ở kinh thành, ông đã hoàn thành tác phẩm "Thượng kinh ký sự". Tác phẩm đã khắc họa rõ nét chân dung một nhân cách cao đẹp, không màng danh lợi, tất cả vì sinh mệnh con người của đại danh y.
Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác qua đời vào ngày rằm tháng Giêng năm Tân Hợi 1791, hưởng thọ 67 tuổi. Cuộc đời và sự nghiệp của ông là tấm gương sáng ngời về y đức, trí tuệ và tinh thần cống hiến, để lại cho đời những giá trị trường tồn, góp phần làm rạng danh nền y học dân tộc và lan tỏa giá trị văn hóa, con người Việt Nam với bạn bè thế giới.