Trằn trọc một mình trong khu cách ly
Ngày lại ngày giữa bốn bề gió nắng
Nâng đũa lên thấy cổ mình nghẹn đắng
Chỉ ước ao, một cuộc sống yên bình
Gắng lên thôi, bát cơm nặng nghĩa tình
Của bà con, đồng bào mình góp lại
Của ít, lòng nhiều, làng trên phố dưới
Tự bảo nhau mang đến tận tuyến đầu
Cách ly rồi , lòng có cách nhau đâu
Không thấy mặt vẫn như gần gũi lắm
Đọc những dòng thư bạn bè gửi tặng
Lệ lại rơi trên khóe mắt, cay nồng
Trên Zalo con chữ cứ phập phồng
Là tâm tình của bao người trao gửi
Gắng lên đi... ngày mai rồi sẽ tới...
Ngày mai rồi, sẽ được sống bên nhau...
Khu cách ly Covid Thạch Hưng 10/6/2021
Trần Vũ Thìn