Như một cơ duyên, hai con người thuộc hai thế hệ gặp nhau tại một di tích nổi tiếng của tỉnh Quảng Trị. Ông Nguyễn Viết Dưỡng đã chủ động gặp tôi để tặng sách. Là người thích đọc sách, thích được tặng sách nên tôi rất hào hứng. Qua câu chuyện, tôi biết ông là một người lính công an kiên cường, bản lĩnh nhưng có tâm hồn của một thi sĩ. Ông thích làm thơ, viết văn. Quyển sách ông tặng tôi “Bác Hồ trong trái tim con” là tập thơ, văn ông tâm đắc nhất. Đọc sách của ông, tôi cảm nhận được một tình cảm thiết tha của ông dành cho Chủ tịch Hồ Chí Minh, một nỗi nhớ mong Bác Hồ da diết được ông thể hiện trong loạt bài “Giao thừa nhớ Bác”, “Xuân nhớ Bác”, “Tháng năm nhớ Bác” “Ngày xuân nhớ Bác”; một nổi ngỡ ngàng, bàng hoàng khi “Nghe tin Bác mất”. Những bài văn chia sẻ kỷ niệm về những tháng ngày tuổi trẻ của ông cũng được xem như những dòng tư liệu về một thế hệ thanh niên sống và chiến đấu vì một lý tưởng cao cả, vì độc lập tự do của đất nước. Có thể thấy, Bác Hồ trong trái tim ông, bởi đi đâu, làm gì ông cũng có thể viết lên những dòng cảm xúc chân thật, nặng tình về vị lãnh tụ kính yêu của chúng ta. Điều này thật quý lắm thay!